Spring in War Time✓

SARA TEASDALE
1884-1933

I feel the spring far off, far off,
    The faint, far scent of bud and leaf—
Oh, how can spring take heart to come
    To a world in grief,
    Deep grief?

The sun turns north, the days grow long,
    Later the evening star grows bright—
How can the daylight linger on
    For men to fight,
    Still fight?

The grass is waking in the ground,
    Soon it will rise and blow in waves—
How can it have the heart to sway
    Over the graves,
    New graves?

Under the boughs where lovers walked
    The apple-blooms will shed their breath—
But what of all the lovers now
    Parted by Death,
    Grey Death?

1
Mùa Xuân Thời Chiến

Tôi nghe mùa xuân đến từ xa
Mùi của lá non và lộc biếc
Sao mùa xuân còn đang tâm đến
Trong thế giới buồn đau
Thảm thiết

Mặt trời đổi hướng, ngày thêm dài
Rồi sao hôm nhô ra lấp lánh
Ngày còn nán lại làm gì đây
Để loài người hận thù
Chém giết

Cỏ thức giấc cựa mình trên đất
Vươn mình lên trò chuyện thì thào
Sao chúng nỡ cười nói ồn ào
Ngay trên những nấm mồ
Vừa đắp

Hàng cây người yêu nhau dạo bước
Mùi hương thơm hoa táo còn ngây
Nhưng đâu rồi cặp tình nhân ấy
Đã chia lìa chết chóc
Buồn thay.

2

Tôi nghe xuân đến từ xa
Lá non lộc biếc chan hòa mùi hương
Ôi mùa xuân quá thê lương
Nỡ nào mang đến đoạn trường khổ đau
Khổ đau cho quả địa cầu!

Vầng dương bước bỗng thêm dài
Sao hôm đã mọc bóng ngày chưa đi
Ngày còn lưu luyến làm chi
Để người thù hận cuồng si tương tàn
Tương tàn chém giết dã man!

Cỏ non thức giấc cựa mình
Vươn lên trò chuyện tâm tình lao xao
Nhưng sao chúng nỡ ồn ào
Trên bao bia đá nấm mồ chiến tranh
Chiến tranh tàn nhẫn vô tình!

Tàng cây rợp bóng tình nhân
Mùi thơm hoa táo ái ân còn nồng
Đâu rồi những cái nụ hôn
Chúng đều đã chết đã chôn chia lìa
Chia lìa cách biệt phu thê!

Leave a comment